落 luò 叶 yè 诗 shī 其 qí 三 sān - - 弘 hóng 历 lì
逐 zhú 霜 shuāng 含 hán 吹 chuī 本 běn 无 wú 心 xīn , , 古 gǔ 寺 sì 空 kōng 庭 tíng 趣 qù 转 zhuǎn 深 shēn 。 。
月 yuè 下 xià 半 bàn 床 chuáng 还 hái 讶 yà 雪 xuě , , 风 fēng 前 qián 一 yī 树 shù 不 bù 成 chéng 阴 yīn 。 。
独 dú 怜 lián 辞 cí 干 gàn 惊 jīng 乌 wū 寐 mèi , , 讵 jù 类 lèi 迷 mí 丛 cóng 有 yǒu 蝶 dié 寻 xún 。 。
陆 lù 赋 fù 陶 táo 诗 shī 批 pī 点 diǎn 过 guò , , 千 qiān 秋 qiū 谁 shuí 是 shì 最 zuì 知 zhī 音 yīn 。 。
落叶诗 其三。清代。弘历。逐霜含吹本无心,古寺空庭趣转深。 月下半床还讶雪,风前一树不成阴。 独怜辞干惊乌寐,讵类迷丛有蝶寻。 陆赋陶诗批点过,千秋谁是最知音。