大 dà 悲 bēi 寺 sì - - 弘 hóng 历 lì
林 lín 麓 lù 忽 hū 开 kāi 处 chù , , 居 jū 然 rán 见 jiàn 上 shàng 方 fāng 。 。
松 sōng 风 fēng 吹 chuī 袂 mèi 冷 lěng , , 山 shān 果 guǒ 落 luò 茶 chá 香 xiāng 。 。
替 tì 戾 lì 铃 líng 声 shēng 静 jìng , , 逶 wēi 迤 yí 鸟 niǎo 道 dào 长 cháng 。 。
停 tíng 鞭 biān 一 yī 回 huí 首 shǒu , , 雾 wù 霭 ǎi 已 yǐ 苍 cāng 茫 máng 。 。
大悲寺。清代。弘历。林麓忽开处,居然见上方。 松风吹袂冷,山果落茶香。 替戾铃声静,逶迤鸟道长。 停鞭一回首,雾霭已苍茫。