巩 gǒng 昌 chāng 感 gǎn 怀 huái 孟 mèng 公 gōng 叔 shū 祖 zǔ 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 安 ān 荣 róng
罨 yǎn 画 huà 楼 lóu 边 biān 菊 jú 未 wèi 残 cán , , 葛 gé 巾 jīn 无 wú 恙 yàng 布 bù 袍 páo 宽 kuān 。 。
盟 méng 要 yào 兰 lán 芷 zhǐ 人 rén 俱 jù 健 jiàn , , 气 qì 挟 xié 风 fēng 霜 shuāng 梦 mèng 独 dú 安 ān 。 。
白 bái 有 yǒu 性 xìng 情 qíng 涵 hán 宇 yǔ 宙 zhòu , , 不 bù 将 jiāng 肝 gān 胆 dǎn 媚 mèi 衣 yì 冠 guān 。 。
遥 yáo 知 zhī 此 cǐ 夜 yè 怀 huái 荣 róng 意 yì , , 惆 chóu 怅 chàng 应 yīng 吟 yín 蜀 shǔ 道 dào 难 nán 。 。
巩昌感怀孟公叔祖二首 其一。清代。安荣。罨画楼边菊未残,葛巾无恙布袍宽。 盟要兰芷人俱健,气挟风霜梦独安。 白有性情涵宇宙,不将肝胆媚衣冠。 遥知此夜怀荣意,惆怅应吟蜀道难。