清 qīng 明 míng 登 dēng 胶 jiāo 山 shān 四 sì 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 安 ān 道 dào
寒 hán 食 shí 空 kōng 悲 bēi 泉 quán 下 xià 魂 hún , , 朝 zhāo 来 lái 新 xīn 火 huǒ 暖 nuǎn 千 qiān 门 mén 。 。
相 xiāng 沿 yán 南 nán 圃 pǔ 游 yóu 春 chūn 日 rì , , 浪 làng 迹 jī 东 dōng 山 shān 著 zhe 屐 jī 痕 hén 。 。
人 rén 坐 zuò 绿 lǜ 茵 yīn 芳 fāng 草 cǎo 地 dì , , 鸟 niǎo 啼 tí 红 hóng 树 shù 杏 xìng 花 huā 村 cūn 。 。
钟 zhōng 声 shēng 半 bàn 岭 lǐng 萧 xiāo 郎 láng 寺 sì , , 拟 nǐ 觅 mì 高 gāo 僧 sēng 封 fēng 榻 tà 论 lùn 。 。
清明登胶山四首 其一。清代。安道。寒食空悲泉下魂,朝来新火暖千门。 相沿南圃游春日,浪迹东山著屐痕。 人坐绿茵芳草地,鸟啼红树杏花村。 钟声半岭萧郎寺,拟觅高僧封榻论。