舟 zhōu 发 fā 高 gāo 桥 qiáo - - 李 lǐ 雍 yōng 来 lái
才 cái 归 guī 又 yòu 去 qù 逐 zhú 江 jiāng 萍 píng , , 山 shān 恋 liàn 离 lí 人 rén 远 yuǎn 更 gèng 青 qīng 。 。
芳 fāng 草 cǎo 斜 xié 阳 yáng 南 nán 北 běi 路 lù , , 淡 dàn 烟 yān 飞 fēi 絮 xù 短 duǎn 长 cháng 亭 tíng 。 。
贫 pín 逢 féng 歉 qiàn 岁 suì 家 jiā 难 nán 别 bié , , 舟 zhōu 入 rù 征 zhēng 途 tú 天 tiān 易 yì 冥 míng 。 。
从 cóng 此 cǐ 堂 táng 前 qián 双 shuāng 燕 yàn 语 yǔ , , 惯 guàn 教 jiào 思 sī 妇 fù 念 niàn 飘 piāo 零 líng 。 。
舟发高桥。清代。李雍来。才归又去逐江萍,山恋离人远更青。 芳草斜阳南北路,淡烟飞絮短长亭。 贫逢歉岁家难别,舟入征途天易冥。 从此堂前双燕语,惯教思妇念飘零。