春 chūn 望 wàng ( ( 甲 jiǎ 寅 yín - bǐng 丙 chén 辰 ) ) - - 汪 wāng 荣 róng 宝 bǎo
高 gāo 楼 lóu 独 dú 倚 yǐ 暮 mù 云 yún 平 píng , , 渐 jiàn 见 jiàn 星 xīng 镫 dèng 远 yuǎn 近 jìn 明 míng 。 。
老 lǎo 树 shù 全 quán 同 tóng 烟 yān 嶂 zhàng 色 sè , , 大 dà 车 chē 时 shí 作 zuò 海 hǎi 潮 cháo 声 shēng 。 。
严 yán 城 chéng 落 luò 日 rì 增 zēng 兵 bīng 气 qì , , 绝 jué 域 yù 春 chūn 风 fēng 动 dòng 客 kè 情 qíng 。 。
忽 hū 忆 yì 长 cháng 安 ān 今 jīn 夜 yè 月 yuè , , 万 wàn 家 jiā 箫 xiāo 鼓 gǔ 正 zhèng 三 sān 更 gēng 。 。
春望(甲寅-丙辰)。清代。汪荣宝。高楼独倚暮云平,渐见星镫远近明。 老树全同烟嶂色,大车时作海潮声。 严城落日增兵气,绝域春风动客情。 忽忆长安今夜月,万家箫鼓正三更。