重 zhòng 有 yǒu 感 gǎn 其 qí 二 èr ( ( 己 jǐ 亥 hài ) ) - - 汪 wāng 荣 róng 宝 bǎo
莽 mǎng 莽 mǎng 神 shén 州 zhōu 有 yǒu 夕 xī 阴 yīn , , 萧 xiāo 萧 xiāo 漆 qī 室 shì 自 zì 悲 bēi 吟 yín 。 。
竹 zhú 林 lín 坠 zhuì 简 jiǎn 标 biāo 师 shī 说 shuō , , 桑 sāng 落 luò 凄 qī 辰 chén 得 dé 霸 bà 心 xīn 。 。
适 shì 野 yě 已 yǐ 知 zhī 吾 wú 道 dào 绌 chù , , 叩 kòu 天 tiān 不 bù 识 shí 帝 dì 阍 hūn 深 shēn 。 。
当 dāng 关 guān 莫 mò 恨 hèn 妨 fáng 清 qīng 梦 mèng , , 风 fēng 雨 yǔ 鸣 míng 鸡 jī 识 shí 此 cǐ 音 yīn 。 。
重有感 其二 (己亥)。清代。汪荣宝。莽莽神州有夕阴,萧萧漆室自悲吟。 竹林坠简标师说,桑落凄辰得霸心。 适野已知吾道绌,叩天不识帝阍深。 当关莫恨妨清梦,风雨鸣鸡识此音。