对 duì 镜 jìng 见 jiàn 白 bái 发 fà 怆 chuàng 然 rán 感 gǎn 赋 fù - - 倪 ní 尧 yáo
卅 sà 年 nián 辛 xīn 苦 kǔ 为 wèi 谁 shuí 忙 máng , , 一 yī 事 shì 无 wú 成 chéng 两 liǎng 鬓 bìn 霜 shuāng 。 。
良 liáng 友 yǒu 难 nán 逢 féng 如 rú 管 guǎn 鲍 bào , , 豚 tún 儿 ér 空 kōng 养 yǎng 似 shì 丹 dān 商 shāng 。 。
消 xiāo 磨 mó 壮 zhuàng 志 zhì 人 rén 将 jiāng 老 lǎo , , 扰 rǎo 乱 luàn 吟 yín 怀 huái 砚 yàn 久 jiǔ 荒 huāng 。 。
最 zuì 是 shì 阮 ruǎn 囊 náng 羞 xiū 涩 sè 甚 shén , , 疗 liáo 贫 pín 何 hé 处 chǔ 觅 mì 奇 qí 方 fāng 。 。
对镜见白发怆然感赋。清代。倪尧。卅年辛苦为谁忙,一事无成两鬓霜。 良友难逢如管鲍,豚儿空养似丹商。 消磨壮志人将老,扰乱吟怀砚久荒。 最是阮囊羞涩甚,疗贫何处觅奇方。