冬 dōng 至 zhì 后 hòu 十 shí 日 rì 雨 yǔ 不 bù 止 zhǐ - - 孙 sūn 春 chūn 煦 xù
巫 wū 山 shān 神 shén 女 nǚ 恨 hèn 无 wú 媒 méi , , 怪 guài 底 dǐ 连 lián 宵 xiāo 雾 wù 不 bù 开 kāi 。 。
麦 mài 陇 lǒng 已 yǐ 滋 zī 三 sān 尺 chǐ 雨 yǔ , , 龙 lóng 潭 tán 莫 mò 起 qǐ 一 yī 声 shēng 雷 léi 。 。
梅 méi 花 huā 信 xìn 杳 yǎo 香 xiāng 何 hé 在 zài , , 冬 dōng 至 zhì 阳 yáng 生 shēng 春 chūn 未 wèi 回 huí 。 。
湿 shī 透 tòu 青 qīng 鞋 xié 换 huàn 朱 zhū 履 lǚ , , 带 dài 将 jiāng 冰 bīng 雪 xuě 上 shàng 蓬 péng 莱 lái 。 。
冬至后十日雨不止。清代。孙春煦。巫山神女恨无媒,怪底连宵雾不开。 麦陇已滋三尺雨,龙潭莫起一声雷。 梅花信杳香何在,冬至阳生春未回。 湿透青鞋换朱履,带将冰雪上蓬莱。