哭 kū 晴 qíng 庚 gēng 岳 yuè 父 fù 四 sì 首 shǒu 其 qí 四 sì - - 秦 qín 廷 tíng 璧 bì
东 dōng 南 nán 世 shì 界 jiè 遍 biàn 烽 fēng 烟 yān , , 怅 chàng 望 wàng 归 guī 舟 zhōu 竟 jìng 不 bù 旋 xuán 。 。
困 kùn 守 shǒu 青 qīng 毡 zhān 君 jūn 薄 bó 命 mìng , , 叨 dāo 陪 péi 函 hán 丈 zhàng 我 wǒ 无 wú 缘 yuán 。 。
工 gōng 愁 chóu 身 shēn 比 bǐ 寒 hán 梅 méi 瘦 shòu , , 多 duō 病 bìng 踪 zōng 随 suí 独 dú 鹤 hè 眠 mián 。 。
如 rú 此 cǐ 才 cái 华 huá 埋 mái 地 dì 底 dǐ , , 教 jiào 人 rén 焉 yān 得 dé 不 bù 凄 qī 然 rán 。 。
哭晴庚岳父四首 其四。清代。秦廷璧。东南世界遍烽烟,怅望归舟竟不旋。 困守青毡君薄命,叨陪函丈我无缘。 工愁身比寒梅瘦,多病踪随独鹤眠。 如此才华埋地底,教人焉得不凄然。