花 huā - - 张 zhāng 南 nán 史 shǐ
花 huā , , 花 huā 。 。
深 shēn 浅 qiǎn , , 芬 fēn 葩 pā 。 。
凝 níng 为 wèi 雪 xuě , , 错 cuò 为 wèi 霞 xiá 。 。
莺 yīng 和 hé 蝶 dié 到 dào , , 苑 yuàn 占 zhàn 宫 gōng 遮 zhē 。 。
已 yǐ 迷 mí 金 jīn 谷 gǔ 路 lù , , 频 pín 驻 zhù 玉 yù 人 rén 车 chē 。 。
芳 fāng 草 cǎo 欲 yù 陵 líng 芳 fāng 树 shù , , 东 dōng 家 jiā 半 bàn 落 luò 西 xī 家 jiā 。 。
愿 yuàn 得 dé 春 chūn 风 fēng 相 xiāng 伴 bàn 去 qù , , 一 yī 攀 pān 一 yī 折 zhé 向 xiàng 天 tiān 涯 yá 。 。
花。唐代。张南史。花,花。 深浅,芬葩。 凝为雪,错为霞。 莺和蝶到,苑占宫遮。 已迷金谷路,频驻玉人车。 芳草欲陵芳树,东家半落西家。 愿得春风相伴去,一攀一折向天涯。