再 zài 登 dēng 蛤 há 蟆 má 石 shí 有 yǒu 感 gǎn - - 张 zhāng 华 huà 斗 dòu
谡 sù 谡 sù 松 sōng 风 fēng 入 rù 听 tīng 哀 āi , , 怡 yí 云 yún 旧 jiù 馆 guǎn 我 wǒ 重 chóng 回 huí 。 。
乍 zhà 逢 féng 林 lín 壑 hè 天 tiān 怀 huái 畅 chàng , , 久 jiǔ 别 bié 云 yún 山 shān 倦 juàn 眼 yǎn 开 kāi 。 。
蔓 màn 草 cǎo 荒 huāng 凉 liáng 迷 mí 古 gǔ 冢 zhǒng , , 盘 pán 陀 tuó 错 cuò 落 luò 蚀 shí 苍 cāng 苔 tái 。 。
遥 yáo 知 zhī 冷 lěng 月 yuè 空 kōng 林 lín 夜 yè , , 定 dìng 有 yǒu 英 yīng 灵 líng 化 huà 鹤 hè 来 lái 。 。
再登蛤蟆石有感。清代。张华斗。谡谡松风入听哀,怡云旧馆我重回。 乍逢林壑天怀畅,久别云山倦眼开。 蔓草荒凉迷古冢,盘陀错落蚀苍苔。 遥知冷月空林夜,定有英灵化鹤来。