河 hé 边 biān 闲 xián 游 yóu 二 èr 首 shǒu 并 bìng 序 xù 其 qí 一 yī - - 温 wēn 权 quán 甫 fǔ
登 dēng 高 gāo 作 zuò 赋 fù 庆 qìng 重 chóng 阳 yáng , , 得 dé 句 jù 推 tuī 敲 qiāo 兴 xìng 意 yì 狂 kuáng 。 。
送 sòng 酒 jiǔ 人 rén 沾 zhān 三 sān 径 jìng 露 lù , , 簪 zān 花 huā 自 zì 笑 xiào 白 bái 头 tóu 霜 shuāng 。 。
河 hé 边 biān 游 yóu 子 zǐ 行 xíng 偏 piān 止 zhǐ , , 舱 cāng 内 nèi 娇 jiāo 娥 é 出 chū 又 yòu 藏 cáng 。 。
更 gèng 有 yǒu 一 yì 般 bān 难 nán 画 huà 处 chù , , 美 měi 妓 jì 拇 mǔ 战 zhàn 伴 bàn 情 qíng 郎 láng 。 。
河边闲游二首并序 其一。清代。温权甫。登高作赋庆重阳,得句推敲兴意狂。 送酒人沾三径露,簪花自笑白头霜。 河边游子行偏止,舱内娇娥出又藏。 更有一般难画处,美妓拇战伴情郎。