泊 pō 沙 shā 沟 gōu - - 项 xiàng 起 qǐ 汉 hàn
维 wéi 舟 zhōu 宿 sù 野 yě 诸 zhū , , 怀 huái 古 gǔ 心 xīn 悲 bēi 伤 shāng 。 。
不 bú 见 jiàn 卧 wò 冰 bīng 人 rén , , 云 yún 水 shuǐ 共 gòng 苍 cāng 茫 máng 。 。
夜 yè 深 shēn 万 wàn 籁 lài 寂 jì , , 众 zhòng 星 xīng 何 hé 煌 huáng 煌 huáng 。 。
白 bái 月 yuè 凉 liáng 我 wǒ 襟 jīn , , 清 qīng 露 lù 湿 shī 我 wǒ 裳 shang 。 。
鹄 hú 立 lì 而 ér 四 sì 顾 gù , , 孤 gū 鸿 hóng 正 zhèng 南 nán 翔 xiáng 。 。
瞻 zhān 依 yī 人 rén 所 suǒ 私 sī , , 老 lǎo 大 dà 走 zǒu 四 sì 方 fāng 。 。
泊沙沟。清代。项起汉。维舟宿野诸,怀古心悲伤。 不见卧冰人,云水共苍茫。 夜深万籁寂,众星何煌煌。 白月凉我襟,清露湿我裳。 鹄立而四顾,孤鸿正南翔。 瞻依人所私,老大走四方。