旅 lǚ 夜 yè 怀 huái 远 yuǎn 客 kè - - 许 xǔ 浑 hún
异 yì 乡 xiāng 多 duō 远 yuǎn 情 qíng , , 梦 mèng 断 duàn 落 luò 江 jiāng 城 chéng 。 。
病 bìng 起 qǐ 惭 cán 书 shū 癖 pǐ , , 贫 pín 家 jiā 负 fù 酒 jiǔ 名 míng 。 。
过 guò 春 chūn 花 huā 自 zì 落 luò , , 竟 jìng 晓 xiǎo 月 yuè 空 kōng 明 míng 。 。
独 dú 此 cǐ 一 yī 长 cháng 啸 xiào , , 故 gù 人 rén 天 tiān 际 jì 行 xíng 。 。
旅夜怀远客。唐代。许浑。异乡多远情,梦断落江城。 病起惭书癖,贫家负酒名。 过春花自落,竟晓月空明。 独此一长啸,故人天际行。