雁 yàn 字 zì 三 sān 十 shí 首 shǒu 次 cì 韵 yùn 其 qí 二 èr 十 shí 四 sì - - 韩 hán 氏 shì
霜 shuāng 冷 lěng 吴 wú 江 jiāng 夜 yè 抖 dǒu 翎 líng , , 烧 shāo 残 cán 野 yě 火 huǒ 当 dāng 藜 lí 青 qīng 。 。
雨 yǔ 馀 yú 神 shén 鬼 guǐ 连 lián 宵 xiāo 哭 kū , , 漏 lòu 静 jìng 蛟 jiāo 鼍 tuó 隔 gé 水 shuǐ 听 tīng 。 。
极 jí 浦 pǔ 航 háng 归 guī 因 yīn 草 cǎo 草 cǎo , , 远 yuǎn 湾 wān 烟 yān 霁 jì 一 yī 星 xīng 星 xīng 。 。
云 yún 龙 lóng 山 shān 下 xià 空 kōng 回 huí 首 shǒu , , 点 diǎn 笔 bǐ 山 shān 人 rén 放 fàng 鹤 hè 亭 tíng 。 。
雁字三十首次韵 其二十四。清代。韩氏。霜冷吴江夜抖翎,烧残野火当藜青。 雨馀神鬼连宵哭,漏静蛟鼍隔水听。 极浦航归因草草,远湾烟霁一星星。 云龙山下空回首,点笔山人放鹤亭。