登 dēng 武 wǔ 登 dēng 山 shān - - 顾 gù 峵 hóng
峰 fēng 顶 dǐng 崚 léng 嶒 céng 金 jīn 碧 bì 开 kāi , , 霓 ní 旌 jīng 应 yīng 自 zì 太 tài 清 qīng 回 huí 。 。
芝 zhī 生 shēng 五 wǔ 色 sè 鸾 luán 为 wèi 食 shí , , 松 sōng 长 zhǎng 千 qiān 寻 xún 鹤 hè 有 yǒu 胎 tāi 。 。
星 xīng 斗 dǒu 直 zhí 从 cóng 天 tiān 上 shàng 落 luò , , 云 yún 霞 xiá 翻 fān 向 xiàng 地 dì 中 zhōng 来 lái 。 。
紫 zǐ 泥 ní 玉 yù 检 jiǎn 先 xiān 朝 cháo 事 shì , , 未 wèi 许 xǔ 丰 fēng 碑 bēi 蚀 shí 藓 xiǎn 苔 tāi 。 。
登武登山。清代。顾峵。峰顶崚嶒金碧开,霓旌应自太清回。 芝生五色鸾为食,松长千寻鹤有胎。 星斗直从天上落,云霞翻向地中来。 紫泥玉检先朝事,未许丰碑蚀藓苔。