皇 huáng - - 曹 cáo 唐 táng
莫 mò 道 dào 真 zhēn 游 yóu 烟 yān 景 jǐng 赊 shē , , 潇 xiāo 湘 xiāng 有 yǒu 路 lù 入 rù 京 jīng 华 huá 。 。
溪 xī 头 tóu 鹤 hè 树 shù 春 chūn 常 cháng 在 zài , , 洞 dòng 口 kǒu 人 rén 家 jiā 日 rì 易 yì 斜 xié 。 。
一 yī 水 shuǐ 暗 àn 鸣 míng 闲 xián 绕 rào 涧 jiàn , , 五 wǔ 云 yún 长 zhǎng 往 wǎng 不 bù 还 huán 家 jiā 。 。
白 bái 羊 yáng 成 chéng 队 duì 难 nán 收 shōu 拾 shí , , 吃 chī 尽 jǐn 溪 xī 边 biān 巨 jù 胜 shèng 花 huā 。 。
皇。唐代。曹唐。莫道真游烟景赊,潇湘有路入京华。 溪头鹤树春常在,洞口人家日易斜。 一水暗鸣闲绕涧,五云长往不还家。 白羊成队难收拾,吃尽溪边巨胜花。