和 hé 高 gāo 子 zi 初 chū 梅 méi - - 范 fàn 墀 chí
春 chūn 风 fēng 也 yě 自 zì 惜 xī 流 liú 光 guāng , , 只 zhǐ 放 fàng 寒 hán 梅 méi 一 yī 树 shù 芳 fāng 。 。
玉 yù 粉 fěn 更 gèng 妆 zhuāng 前 qián 夜 yè 雪 xuě , , 口 kǒu 脂 zhī 犹 yóu 注 zhù 昔 xī 年 nián 香 xiāng 。 。
江 jiāng 湖 hú 昨 zuó 梦 mèng 谁 shuí 同 tóng 记 jì , , 诗 shī 酒 jiǔ 风 fēng 流 liú 岂 qǐ 易 yì 忘 wàng 。 。
东 dōng 阁 gé 何 hé 郎 láng 未 wèi 全 quán 老 lǎo , , 花 huā 枝 zhī 休 xiū 笑 xiào 鬓 bìn 丝 sī 长 zhǎng 。 。
和高子初梅。金朝。范墀。春风也自惜流光,只放寒梅一树芳。 玉粉更妆前夜雪,口脂犹注昔年香。 江湖昨梦谁同记,诗酒风流岂易忘。 东阁何郎未全老,花枝休笑鬓丝长。