过 guò 中 zhōng 条 tiáo 山 shān - - 许 xǔ 棠 táng
徒 tú 为 wèi 经 jīng 异 yì 岳 yuè , , 不 bù 得 dé 访 fǎng 灵 líng 踪 zōng 。 。
日 rì 尽 jǐn 行 xíng 难 nán 尽 jǐn , , 千 qiān 重 chóng 复 fù 万 wàn 重 zhòng 。 。
云 yún 垂 chuí 多 duō 作 zuò 雨 yǔ , , 雷 léi 动 dòng 半 bàn 和 hé 钟 zhōng 。 。
孤 gū 竹 zhú 人 rén 藏 cáng 处 chù , , 无 wú 因 yīn 认 rèn 本 běn 峰 fēng 。 。
过中条山。唐代。许棠。徒为经异岳,不得访灵踪。 日尽行难尽,千重复万重。 云垂多作雨,雷动半和钟。 孤竹人藏处,无因认本峰。