伤 shāng 曹 cáo 吉 jí 甫 fǔ 之 zhī 死 sǐ - - 刘 liú 勋 xūn
官 guān 职 zhí 虽 suī 低 dī 首 shǒu 不 bù 低 dī , , 争 zhēng 教 jiào 有 yǒu 志 zhì 竟 jìng 空 kōng 赍 jī 。 。
向 xiàng 人 rén 指 zhǐ 画 huà 将 jiāng 何 hé 语 yǔ , , 卧 wò 壁 bì 糊 hú 涂 tú 不 bù 解 jiě 题 tí 。 。
小 xiǎo 女 nǚ 绕 rào 床 chuáng 犹 yóu 戏 xì 剧 jù , , 老 lǎo 兵 bīng 伏 fú 地 dì 亦 yì 悲 bēi 啼 tí 。 。
春 chūn 风 fēng 系 xì 马 mǎ 庭 tíng 前 qián 树 shù , , 只 zhǐ 想 xiǎng 东 dōng 斋 zhāi 醉 zuì 似 shì 泥 ní 。 。
伤曹吉甫之死。金朝。刘勋。官职虽低首不低,争教有志竟空赍。 向人指画将何语,卧壁糊涂不解题。 小女绕床犹戏剧,老兵伏地亦悲啼。 春风系马庭前树,只想东斋醉似泥。