讲 jiǎng 德 dé 陈 chén 情 qíng 上 shàng 淮 huái 南 nán 李 lǐ 仆 pú 射 yè 八 bā 首 shǒu - - 许 xǔ 棠 táng
天 tiān 降 jiàng 贤 xián 人 rén 佐 zuǒ 圣 shèng 时 shí , , 自 zì 然 rán 声 shēng 教 jiào 满 mǎn 华 huá 夷 yí 。 。
英 yīng 明 míng 不 bù 独 dú 中 zhōng 朝 cháo 仰 yǎng , , 清 qīng 重 zhòng 兼 jiān 闻 wén 外 wài 国 guó 知 zhī 。 。
凉 liáng 夜 yè 酒 jiǔ 醒 xǐng 多 duō 对 duì 月 yuè , , 晓 xiǎo 庭 tíng 公 gōng 退 tuì 半 bàn 吟 yín 诗 shī 。 。
梁 liáng 城 chéng 东 dōng 下 xià 虽 suī 经 jīng 战 zhàn , , 风 fēng 俗 sú 犹 yóu 传 chuán 守 shǒu 旧 jiù 规 guī 。 。
讲德陈情上淮南李仆射八首。唐代。许棠。天降贤人佐圣时,自然声教满华夷。 英明不独中朝仰,清重兼闻外国知。 凉夜酒醒多对月,晓庭公退半吟诗。 梁城东下虽经战,风俗犹传守旧规。