海 hǎi 棠 táng 春 chūn · · 流 liú 莺 yīng 窗 chuāng 外 wài 啼 tí 声 shēng 巧 qiǎo - - 秦 qín 观 guān
流 liú 莺 yīng 窗 chuāng 外 wài 啼 tí 声 shēng 巧 qiǎo , , 睡 shuì 未 wèi 足 zú 、 bǎ 把 rén 人 jīng 惊 jué 觉 cuì 。 。 翠 bèi 被 xiǎo 晓 hán 寒 qīng 轻 bǎo , , 宝 zhuàn 篆 chén 沉 yān 烟 niǎo 袅 。 。
宿 sù 酲 chéng 未 wèi 解 jiě 宫 gōng 娥 é 报 bào , , 道 dào 别 bié 院 yuàn 、 shēng 笙 gē 歌 yàn 宴 zǎo 早 shì 。 。 试 wèn 问 hǎi 海 táng 棠 huā 花 zuó , , 昨 yè 夜 kāi 开 duō 多 shǎo 少 。 。
海棠春 · 流莺窗外啼声巧。宋代。秦观。流莺窗外啼声巧,睡未足、把人惊觉。翠被晓寒轻,宝篆沉烟袅。 宿酲未解宫娥报,道别院、笙歌宴早。试问海棠花,昨夜开多少。