庆 qìng 春 chūn 时 shí - - 晏 yàn 几 jǐ 道 dào
倚 yǐ 天 tiān 楼 lóu 殿 diàn , , 升 shēng 平 píng 风 fēng 月 yuè , , 彩 cǎi 仗 zhàng 春 chūn 移 yí 。 。 鸾 luán 丝 sī 凤 fèng 竹 zhú , , 长 cháng 生 shēng 调 diào 里 lǐ , , 迎 yíng 得 dé 翠 cuì 舆 yú 归 guī 。 。
雕 diāo 鞍 ān 游 yóu 罢 bà , , 何 hé 处 chǔ 还 hái 有 yǒu 心 xīn 期 qī 。 。 浓 nóng 熏 xūn 翠 cuì 被 bèi , , 深 shēn 停 tíng 画 huà 烛 zhú , , 人 rén 约 yuē 月 yuè 西 xī 时 shí 。 。
庆春时。宋代。晏几道。倚天楼殿,升平风月,彩仗春移。鸾丝凤竹,长生调里,迎得翠舆归。 雕鞍游罢,何处还有心期。浓熏翠被,深停画烛,人约月西时。