采 cǎi 桑 sāng 子 zǐ 其 qí 十 shí 九 jiǔ - - 晏 yàn 几 jǐ 道 dào
当 dāng 时 shí 月 yuè 下 xià 分 fēn 飞 fēi 处 chù , , 依 yī 旧 jiù 凄 qī 凉 liáng 。 。
也 yě 会 huì 思 sī 量 liang , , 不 bù 道 dào 孤 gū 眠 mián 夜 yè 更 gèng 长 zhǎng 。 。
泪 lèi 痕 hén 揾 wèn 遍 biàn 鸳 yuān 鸯 yāng 枕 zhěn , , 重 zhòng 绕 rào 回 huí 廊 láng 。 。
月 yuè 上 shàng 东 dōng 窗 chuāng , , 长 zhǎng 到 dào 如 rú 今 jīn 欲 yù 断 duàn 肠 cháng 。 。
采桑子 其十九。宋代。晏几道。当时月下分飞处,依旧凄凉。 也会思量,不道孤眠夜更长。 泪痕揾遍鸳鸯枕,重绕回廊。 月上东窗,长到如今欲断肠。