鹧 zhè 鸪 gū 天 tiān · · 其 qí 一 yī 重 chóng 九 jiǔ 日 rì 集 jí 句 jù - - 黄 huáng 庭 tíng 坚 jiān
塞 sāi 雁 yàn 初 chū 来 lái 秋 qiū 影 yǐng 寒 hán 。 。 霜 shuāng 林 lín 风 fēng 过 guò 叶 yè 声 shēng 乾 qián 。 。 龙 lóng 山 shān 落 luò 帽 mào 千 qiān 年 nián 事 shì , , 我 wǒ 对 duì 西 xī 风 fēng 犹 yóu 整 zhěng 冠 guān 。 。
兰 lán 委 wěi 佩 pèi , , 菊 jú 堪 kān 餐 cān 。 。 人 rén 情 qíng 时 shí 事 shì 半 bàn 悲 bēi 欢 huān 。 。 但 dàn 将 jiāng 酩 mǐng 酊 dǐng 酬 chóu 佳 jiā 节 jié , , 更 gèng 把 bǎ 茱 zhū 萸 yú 仔 zǐ 细 xì 看 kàn 。 。
鹧鸪天 · 其一重九日集句。宋代。黄庭坚。塞雁初来秋影寒。霜林风过叶声乾。龙山落帽千年事,我对西风犹整冠。 兰委佩,菊堪餐。人情时事半悲欢。但将酩酊酬佳节,更把茱萸仔细看。