怨 yuàn 春 chūn 郎 láng - - 欧 ōu 阳 yáng 修 xiū
为 wèi 伊 yī 家 jiā , , 终 zhōng 日 rì 闷 mèn 。 。 受 shòu 尽 jìn 恓 xī 惶 huáng 谁 shuí 问 wèn 。 。 不 bù 知 zhī 不 bù 觉 jué 上 shàng 心 xīn 头 tóu , , 悄 qiāo 一 yī 霎 shà 身 shēn 心 xīn , , 顿 dùn 也 yě 没 méi 处 chù 顿 dùn 。 。
恼 nǎo 愁 chóu 肠 cháng , , 成 chéng 寸 cùn 寸 cùn 。 。 已 yǐ 恁 nèn 莫 mò 把 bǎ 人 rén 萦 yíng 损 sǔn 。 。 奈 nài 每 měi 每 měi 人 rén 前 qián 道 dào 著 zhe 伊 yī , , 空 kōng 把 bǎ 相 xiāng 思 sī 泪 lèi 眼 yǎn 和 hé 衣 yī 揾 wèn 。 。
怨春郎。宋代。欧阳修。为伊家,终日闷。受尽恓惶谁问。不知不觉上心头,悄一霎身心,顿也没处顿。 恼愁肠,成寸寸。已恁莫把人萦损。奈每每人前道著伊,空把相思泪眼和衣揾。