太 tài 常 cháng 引 yǐn · · 黄 huáng 山 shān 西 xī 楼 lóu - - 张 zhāng 可 kě 久 jiǔ
黄 huáng 岩 yán 秋 qiū 色 sè 雨 yǔ 频 pín 频 pín 。 。 楼 lóu 上 shàng 着 zhe 闲 xián 身 shēn 。 。 凉 liáng 意 yì 逼 bī 羊 yáng 裙 qún 。 。 更 gèng 添 tiān 得 dé 、 zhēn 砧 shēng 声 ěr 耳 gēn 根 hán 。 。 寒 xiāng 香 chuī 吹 guì 桂 àn , , 暗 bāo 苞 zhàn 绽 jú 橘 hóng , , 红 rì 日 xiǎo 晓 chuāng 窗 wēn 温 kè 。 。 客 zhì 至 mò 莫 lùn 论 wén 文 zhǐ 。 。 只 zuò 坐 shǒu 守 fāng 、 shān 方 kàn 山 yún 看 云 。 。
太常引 · 黄山西楼。元代。张可久。黄岩秋色雨频频。楼上着闲身。凉意逼羊裙。更添得、砧声耳根。寒香吹桂,暗苞绽橘,红日晓窗温。客至莫论文。只坐守、方山看云。