醉 zuì 落 luò 魄 tuò 黄 huáng 荼 tú 蘼 mí - - 高 gāo 濂 lián
一 yì 般 bān 风 fēng 味 wèi 。 。 为 wèi 惜 xī 残 cán 春 chūn 偏 piān 着 zhuó 意 yì 。 。 涂 tú 黄 huáng 额 é 试 shì 学 xué 宫 gōng 娃 wá 媚 mèi 。 。 改 gǎi 艳 yàn 添 tiān 香 xiāng , , 幽 yōu 韵 yùn 怜 lián 棠 táng 棣 dì 。 。
芳 fāng 名 míng 原 yuán 向 xiàng 酒 jiǔ 中 zhōng 得 de 。 。 风 fēng 流 liú 彻 chè 骨 gǔ 镕 róng 金 jīn 液 yè 。 。 东 dōng 君 jūn 不 bú 是 shì 忙 máng 收 shōu 拾 shí 。 。 数 shù 自 zì 梅 méi 花 huā , , 开 kāi 到 dào 君 jūn 应 yīng 惜 xī 。 。
醉落魄黄荼蘼。明代。高濂。一般风味。为惜残春偏着意。涂黄额试学宫娃媚。改艳添香,幽韵怜棠棣。 芳名原向酒中得。风流彻骨镕金液。东君不是忙收拾。数自梅花,开到君应惜。