瑞 ruì 鹧 zhè 鸪 gū ( ( 和 hé 通 tōng 判 pàn 送 sòng 别 bié ) ) - - 葛 gé 胜 shèng 仲 zhòng
两 liǎng 年 nián 人 rén 住 zhù 岂 qǐ 无 wú 情 qíng 。 。 别 bié 乘 chéng 辞 cí 华 huá 四 sì 水 shuǐ 清 qīng 。 。 何 hé 事 shì 千 qiān 钟 zhōng 勤 qín 饮 yǐn 饯 jiàn , , 故 gù 知 zhī 一 yī 别 bié 未 wèi 能 néng 轻 qīng 。 。
解 jiě 龟 guī 虽 suī 幸 xìng 樊 fán 笼 lóng 出 chū , , 挂 guà 席 xí 还 hái 愁 chóu 海 hǎi 汐 xī 平 píng 。 。 江 jiāng 草 cǎo 江 jiāng 花 huā 都 dū 是 shì 泪 lèi , , 骊 lí 驹 jū 休 xiū 作 zuò 断 duàn 肠 cháng 声 shēng 。 。
瑞鹧鸪(和通判送别)。宋代。葛胜仲。两年人住岂无情。别乘辞华四水清。何事千钟勤饮饯,故知一别未能轻。 解龟虽幸樊笼出,挂席还愁海汐平。江草江花都是泪,骊驹休作断肠声。