蝶 dié 恋 liàn 花 huā 其 qí 二 èr - - 晁 cháo 端 duān 礼 lǐ
骨 gǔ 秀 xiù 肌 jī 香 xiāng 冰 bīng 雪 xuě 莹 yíng 。 。
潇 xiāo 洒 sǎ 风 fēng 标 biāo , , 赋 fù 得 dé 温 wēn 柔 róu 性 xìng 。 。
松 sōng 髻 jì 遗 yí 钿 diàn 慵 yōng 不 bù 整 zhěng 。 。
花 huā 时 shí 长 zhǎng 是 shì 厌 yàn 厌 yàn 病 bìng 。 。
枕 zhěn 上 shàng 晓 xiǎo 来 lái 残 cán 酒 jiǔ 醒 xǐng 。 。
一 yí 带 dài 屏 píng 山 shān , , 千 qiān 里 lǐ 江 jiāng 南 nán 景 jǐng 。 。
指 zhǐ 点 diǎn 烟 yān 村 cūn 横 héng 小 xiǎo 艇 tǐng 。 。
何 hé 时 shí 携 xié 手 shǒu 重 zhòng 寻 xún 胜 shèng 。 。
蝶恋花 其二。宋代。晁端礼。骨秀肌香冰雪莹。 潇洒风标,赋得温柔性。 松髻遗钿慵不整。 花时长是厌厌病。 枕上晓来残酒醒。 一带屏山,千里江南景。 指点烟村横小艇。 何时携手重寻胜。