清 qīng 平 píng 乐 lè 其 qí 四 sì - - 晁 cháo 端 duān 礼 lǐ
清 qīng 樽 zūn 泛 fàn 菊 jú 。 。
共 gòng 剪 jiǎn 西 xī 窗 chuāng 烛 zhú 。 。
一 yī 抹 mǒ 朱 zhū 弦 xián 新 xīn 按 àn 曲 qū 。 。
更 gèng 遣 qiǎn 歌 gē 喉 hóu 细 xì 逐 zhú 。 。
明 míng 朝 cháo 匹 pǐ 马 mǎ 西 xī 风 fēng 。 。
黄 huáng 云 yún 衰 shuāi 草 cǎo 重 chóng 重 chóng 。 。
试 shì 问 wèn 剑 jiàn 歌 gē 悲 bēi 壮 zhuàng , , 何 hé 如 rú 玉 yù 指 zhǐ 轻 qīng 拢 lǒng 。 。
清平乐 其四。宋代。晁端礼。清樽泛菊。 共剪西窗烛。 一抹朱弦新按曲。 更遣歌喉细逐。 明朝匹马西风。 黄云衰草重重。 试问剑歌悲壮,何如玉指轻拢。