菩 pú 萨 sà 蛮 mán 其 qí 二 èr - - 晁 cháo 端 duān 礼 lǐ
午 wǔ 阴 yīn 未 wèi 转 zhuǎn 晴 qíng 窗 chuāng 暖 nuǎn 。 。 无 wú 风 fēng 着 zháo 地 dì 杨 yáng 花 huā 满 mǎn 。 。
睡 shuì 起 qǐ 日 rì 犹 yóu 长 cháng 。 。 卷 juàn 帘 lián 红 hóng 杏 xìng 香 xiāng 。 。
春 chūn 心 xīn 无 wú 处 chǔ 定 dìng 。 。 又 yòu 作 zuò 花 huā 时 shí 病 bìng 。 。
芳 fāng 草 cǎo 伴 bàn 离 lí 愁 chóu 。 。 绵 mián 绵 mián 早 zǎo 晚 wǎn 休 xiū 。 。
菩萨蛮 其二。宋代。晁端礼。午阴未转晴窗暖。无风着地杨花满。 睡起日犹长。卷帘红杏香。 春心无处定。又作花时病。 芳草伴离愁。绵绵早晚休。