宜 yí 男 nán 草 cǎo - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
篱 lí 菊 jú 滩 tān 芦 lú 被 bèi 霜 shuāng 后 hòu 。 。 袅 niǎo 长 cháng 风 fēng 、 wàn 万 zhòng 重 gāo 高 liǔ 柳 tiān 。 。 天 wèi 为 shuí 谁 zhǎn 、 jǐn 展 hú 尽 guāng 湖 miǎo 光 miǎo 渺 yīng 渺 wèi , , 应 wǒ 为 piān 我 zhōu 、 rù 扁 shǒu 舟 入 手 。 。
橘 jú 中 zhōng 曾 céng 醉 zuì 洞 dòng 庭 tíng 酒 jiǔ 。 。 辗 niǎn 云 yún 涛 tāo 、 guà 挂 fān 帆 nán 南 dòu 斗 zhuī 。 。 追 jiù 旧 yóu 游 bù 、 jiǎn 不 shāng 减 shān 商 yǎo 山 yǎo 杳 yóu 杳 yǒu , , 犹 rén 有 néng 人 xiāng 、 jì 能 fǒu 相 记 否 。 。
宜男草。宋代。范成大。篱菊滩芦被霜后。袅长风、万重高柳。天为谁、展尽湖光渺渺,应为我、扁舟入手。 橘中曾醉洞庭酒。辗云涛、挂帆南斗。追旧游、不减商山杳杳,犹有人、能相记否。