杏 xìng 花 huā 天 tiān · · 赋 fù 疏 shū 杏 xìng - - 张 zhāng 炎 yán
湘 xiāng 罗 luó 几 jǐ 剪 jiǎn 黏 nián 新 xīn 巧 qiǎo 。 。 似 shì 过 guò 雨 yǔ 、 yān 胭 zhī 脂 quán 全 shǎo 少 bù 。 。 不 jiào 教 zhī 枝 shàng 上 chūn 春 hén 痕 nào 闹 dōu 。 。 都 bèi 被 hǎi 海 táng 棠 fēn 分 le 了 。 。
带 dài 柳 liǔ 色 sè 、 chóu 愁 méi 眉 àn 暗 nǎo 恼 mán 。 。 谩 yáo 遥 zhǐ 指 gū 、 cūn 孤 zì 村 hào 自 shēn 好 xiàng 。 。 深 míng 巷 cháo 明 xiū 朝 qǐ 休 zǎo 起 kōng 早 děng 。 。 空 mài 等 huā 卖 rén 花 dào 人 到 。 。
杏花天 · 赋疏杏。宋代。张炎。湘罗几剪黏新巧。似过雨、胭脂全少。不教枝上春痕闹。都被海棠分了。 带柳色、愁眉暗恼。谩遥指、孤村自好。深巷明朝休起早。空等卖花人到。