柳 liǔ 梢 shāo 青 qīng · · 清 qīng 明 míng 夜 yè 雪 xuě - - 张 zhāng 炎 yán
一 yī 夜 yè 凝 níng 寒 hán , , 忽 hū 成 chéng 琼 qióng 树 shù , , 换 huàn 却 què 繁 fán 华 huá 。 。 因 yīn 甚 shén 春 chūn 深 shēn , , 片 piàn 红 hóng 不 bú 到 dào , , 绿 lǜ 水 shuǐ 人 rén 家 jiā 。 。
眼 yǎn 惊 jīng 白 bái 昼 zhòu 天 tiān 涯 yá 。 。 空 kōng 望 wàng 断 duàn 、 chén 尘 xiāng 香 diàn 钿 chē 车 dú 。 。 独 lì 立 huí 回 fēng 风 dōng , , 东 lán 阑 chóu 惆 chàng 怅 mò , , 莫 shì 是 lí 梨 huā 花 。 。
柳梢青 · 清明夜雪。宋代。张炎。一夜凝寒,忽成琼树,换却繁华。因甚春深,片红不到,绿水人家。 眼惊白昼天涯。空望断、尘香钿车。独立回风,东阑惆怅,莫是梨花。