菩 pú 萨 sà 蛮 mán 其 qí 一 yī 沐 mù 发 fā - - 蔡 cài 伸 shēn
鸳 yuān 鸯 yāng 枕 zhěn 上 shàng 云 yún 堆 duī 绿 lǜ 。 。 兰 lán 膏 gāo 微 wēi 润 rùn 知 zhī 新 xīn 沐 mù 。 。
开 kāi 帐 zhàng 对 duì 华 huá 灯 dēng 。 。 见 jiàn 郎 láng 双 shuāng 眼 yǎn 明 míng 。 。
锦 jǐn 衾 qīn 香 xiāng 馥 fù 郁 yù 。 。 槛 kǎn 竹 zhú 敲 qiāo 寒 hán 玉 yù 。 。
何 hé 物 wù 最 zuì 无 wú 情 qíng 。 。 晓 xiǎo 鸡 jī 咿 yī 喔 ō 声 shēng 。 。
菩萨蛮 其一 沐发。宋代。蔡伸。鸳鸯枕上云堆绿。兰膏微润知新沐。 开帐对华灯。见郎双眼明。 锦衾香馥郁。槛竹敲寒玉。 何物最无情。晓鸡咿喔声。