柳 liǔ 梢 shāo 青 qīng 其 qí 二 èr - - 蔡 cài 伸 shēn
子 zǐ 规 guī 啼 tí 月 yuè 。 。
幽 yōu 衾 qīn 梦 mèng 断 duàn , , 销 xiāo 魂 hún 时 shí 节 jié 。 。
枕 zhěn 上 shàng 斑 bān 斑 bān , , 枝 zhī 头 tóu 点 diǎn 点 diǎn , , 染 rǎn 成 chéng 清 qīng 血 xuè 。 。
凄 qī 凉 liáng 断 duàn 雨 yǔ 残 cán 云 yún , , 算 suàn 此 cǐ 恨 hèn 、 wén 文 jūn 君 gèng 更 qiè 切 。 。
老 lǎo 去 qù 情 qíng 怀 huái , , 春 chūn 来 lái 况 kuàng 味 wèi , , 那 nà 禁 jìn 离 lí 别 bié 。 。
柳梢青 其二。宋代。蔡伸。子规啼月。 幽衾梦断,销魂时节。 枕上斑斑,枝头点点,染成清血。 凄凉断雨残云,算此恨、文君更切。 老去情怀,春来况味,那禁离别。