开 kāi 圣 shèng 寺 sì - - 温 wēn 庭 tíng 筠 yún
路 lù 分 fēn 溪 xī 石 shí 夹 jiā 烟 yān 丛 cóng , , 十 shí 里 lǐ 萧 xiāo 萧 xiāo 古 gǔ 树 shù 风 fēng 。 。
出 chū 寺 sì 马 mǎ 嘶 sī 秋 qiū 色 sè 里 lǐ , , 向 xiàng 陵 líng 鸦 yā 乱 luàn 夕 xī 阳 yáng 中 zhōng 。 。
竹 zhú 间 jiān 泉 quán 落 luò 山 shān 厨 chú 静 jìng , , 塔 tǎ 下 xià 僧 sēng 归 guī 影 yǐng 殿 diàn 空 kōng 。 。
犹 yóu 有 yǒu 南 nán 朝 cháo 旧 jiù 碑 bēi 在 zài , , 耻 chǐ 将 jiāng 兴 xīng 废 fèi 问 wèn 休 xiū 公 gōng 。 。
开圣寺。唐代。温庭筠。路分溪石夹烟丛,十里萧萧古树风。 出寺马嘶秋色里,向陵鸦乱夕阳中。 竹间泉落山厨静,塔下僧归影殿空。 犹有南朝旧碑在,耻将兴废问休公。