自 zì 有 yǒu 扈 hù 至 zhì 京 jīng 师 shī 已 yǐ 后 hòu 朱 zhū 樱 yīng 之 zhī 期 qī - - 温 wēn 庭 tíng 筠 yún
露 lù 圆 yuán 霞 xiá 赤 chì 数 shù 千 qiān 枝 zhī , , 银 yín 笼 lóng 谁 shuí 家 jiā 寄 jì 所 suǒ 思 sī 。 。
秦 qín 苑 yuàn 飞 fēi 禽 qín 谙 ān 熟 shú 早 zǎo , , 杜 dù 陵 líng 游 yóu 客 kè 恨 hèn 来 lái 迟 chí 。 。
空 kōng 看 kàn 翠 cuì 幄 wò 成 chéng 阴 yīn 日 rì , , 不 bú 见 jiàn 红 hóng 珠 zhū 满 mǎn 树 shù 时 shí 。 。
尽 jǐn 日 rì 徘 pái 徊 huái 浓 nóng 影 yǐng 下 xià , , 只 zhǐ 应 yīng 重 zhòng 作 zuò 钓 diào 鱼 yú 期 qī 。 。
自有扈至京师已后朱樱之期。唐代。温庭筠。露圆霞赤数千枝,银笼谁家寄所思。 秦苑飞禽谙熟早,杜陵游客恨来迟。 空看翠幄成阴日,不见红珠满树时。 尽日徘徊浓影下,只应重作钓鱼期。