卖 mài 花 huā 声 shēng · · 题 tí 岳 yuè 阳 yáng 楼 lóu - - 张 zhāng 舜 shùn 民 mín
木 mù 叶 yè 下 xià 君 jūn 山 shān 。 。 空 kōng 水 shuǐ 漫 màn 漫 màn 。 。 十 shí 分 fēn 斟 zhēn 酒 jiǔ 敛 liǎn 芳 fāng 颜 yán 。 。 不 bú 是 shì 渭 wèi 城 chéng 西 xī 去 qù 客 kè , , 休 xiū 唱 chàng 阳 yáng 关 guān 。 。
醉 zuì 袖 xiù 抚 fǔ 危 wēi 栏 lán 。 。 天 tiān 淡 dàn 云 yún 闲 xián 。 。 何 hé 人 rén 此 cǐ 路 lù 得 dé 生 shēng 还 huán 。 。 回 huí 首 shǒu 夕 xī 阳 yáng 红 hóng 尽 jǐn 处 chù , , 应 yìng 是 shì 长 cháng 安 ān 。 。
卖花声 · 题岳阳楼。宋代。张舜民。木叶下君山。空水漫漫。十分斟酒敛芳颜。不是渭城西去客,休唱阳关。 醉袖抚危栏。天淡云闲。何人此路得生还。回首夕阳红尽处,应是长安。