临 lín 江 jiāng 仙 xiān 春 chūn 夜 yè - - 王 wáng 旭 xù
帘 lián 外 wài 萧 xiāo 萧 xiāo 风 fēng 色 sè 恶 è , , 呼 hū 儿 ér 掩 yǎn 上 shàng 重 zhòng 门 mén 。 。
小 xiǎo 窗 chuāng 孤 gū 坐 zuò 赋 fù 招 zhāo 魂 hún 。 。
碧 bì 梧 wú 花 huā 落 luò 尽 jǐn , , 篱 lí 雀 què 又 yòu 黄 huáng 昏 hūn 。 。
回 huí 首 shǒu 人 rén 间 jiān 行 xíng 乐 lè 事 shì , , 春 chūn 风 fēng 过 guò 水 shuǐ 无 wú 痕 hén 。 。
旅 lǚ 游 yóu 谁 shuí 肯 kěn 重 zhòng 王 wáng 孙 sūn 。 。
长 cháng 歌 gē 人 rén 不 bù 解 jiě , , 明 míng 月 yuè 照 zhào 空 kōng 尊 zūn 。 。
临江仙 春夜。元代。王旭。帘外萧萧风色恶,呼儿掩上重门。 小窗孤坐赋招魂。 碧梧花落尽,篱雀又黄昏。 回首人间行乐事,春风过水无痕。 旅游谁肯重王孙。 长歌人不解,明月照空尊。