画 huà 堂 táng 春 chūn 思 sī 远 yuǎn 道 dào 人 rén 院 yuàn 赏 shǎng 花 huā - - 吴 wú 子 zǐ 孝 xiào
春 chūn 风 fēng 暖 nuǎn 人 rén 踏 tà 青 qīng 天 tiān 。 。
芒 máng 鞋 xié 碧 bì 草 cǎo 苍 cāng 烟 yān 。 。
秋 qiū 千 qiān 风 fēng 飐 zhǎn 彩 cǎi 旗 qí 翩 piān 。 。
芳 fāng 树 shù 争 zhēng 妍 yán 。 。
禅 chán 榻 tà 远 yuǎn 离 lí 尘 chén 境 jìng , , 几 jǐ 人 rén 能 néng 醉 zuì 花 huā 前 qián 。 。
歌 gē 声 shēng 鸟 niǎo 语 yǔ 两 liǎng 清 qīng 圆 yuán 。 。
再 zài 进 jìn 金 jīn 船 chuán 。 。
画堂春 思远道人院赏花。明代。吴子孝。春风暖人踏青天。 芒鞋碧草苍烟。 秋千风飐彩旗翩。 芳树争妍。 禅榻远离尘境,几人能醉花前。 歌声鸟语两清圆。 再进金船。