白 bái 雪 xuě 楼 lóu 寄 jì 怀 huái 徐 xú 使 shǐ 君 jūn 兼 jiān 呈 chéng 元 yuán 美 měi - - 李 lǐ 攀 pān 龙 lóng
木 mù 落 luò 清 qīng 河 hé 入 rù 槛 kǎn 流 liú , , 平 píng 陵 líng 月 yuè 出 chū 照 zhào 床 chuáng 头 tóu 。 。
开 kāi 樽 zūn 自 zì 动 dòng 青 qīng 云 yún 色 sè , , 掩 yǎn 卷 juàn 俱 jù 含 hán 白 bái 雪 xuě 愁 chóu 。 。
南 nán 国 guó 佳 jiā 人 rén 能 néng 命 mìng 驾 jià , , 中 zhōng 原 yuán 病 bìng 客 kè 此 cǐ 登 dēng 楼 lóu 。 。
从 cóng 他 tā 不 bù 浅 qiǎn 山 shān 阴 yīn 兴 xìng , , 远 yuǎn 道 dào 无 wú 因 yīn 报 bào 子 zǐ 猷 yóu 。 。
白雪楼寄怀徐使君兼呈元美。明代。李攀龙。木落清河入槛流,平陵月出照床头。 开樽自动青云色,掩卷俱含白雪愁。 南国佳人能命驾,中原病客此登楼。 从他不浅山阴兴,远道无因报子猷。