踏 tà 莎 suō 行 xíng 秋 qiū 怀 huái - - 周 zhōu 兰 lán 秀 xiù
叶 yè 落 luò 平 píng 沙 shā , , 云 yún 迷 mí 远 yuǎn 树 shù 。 。
山 shān 色 sè 模 mó 糊 hu 人 rén 唤 huàn 渡 dù 。 。
芙 fú 蓉 róng 笑 xiào 摘 zhāi 上 shàng 兰 lán 桡 ráo , , 轻 qīng 鸥 ōu 惊 jīng 入 rù 波 bō 心 xīn 去 qù 。 。
衰 shuāi 柳 liǔ 含 hán 烟 yān , , 凉 liáng 蝉 chán 咽 yàn 露 lù 。 。
年 nián 年 nián 重 zhòng 觅 mì 王 wáng 孙 sūn 路 lù 。 。
可 kě 怜 lián 人 rén 静 jìng 玉 yù 楼 lóu 空 kōng , , 满 mǎn 庭 tíng 芳 fāng 草 cǎo 家 jiā 何 hé 处 chǔ 。 。
踏莎行 秋怀。明代。周兰秀。叶落平沙,云迷远树。 山色模糊人唤渡。 芙蓉笑摘上兰桡,轻鸥惊入波心去。 衰柳含烟,凉蝉咽露。 年年重觅王孙路。 可怜人静玉楼空,满庭芳草家何处。