伤 shāng 翁 wēng 外 wài 甥 shēng - - 黄 huáng 滔 tāo
江 jiāng 头 tóu 去 qù 时 shí 路 lù , , 归 guī 客 kè 几 jǐ 纷 fēn 纷 fēn 。 。
独 dú 在 zài 异 yì 乡 xiāng 殁 mò , , 若 ruò 为 wéi 慈 cí 母 mǔ 闻 wén 。 。
青 qīng 春 chūn 成 chéng 大 dà 夜 yè , , 新 xīn 雨 yǔ 坏 huài 孤 gū 坟 fén 。 。
应 yīng 作 zuò 芝 zhī 兰 lán 出 chū , , 泉 quán 台 tái 月 yuè 桂 guì 分 fēn 。 。
伤翁外甥。唐代。黄滔。江头去时路,归客几纷纷。 独在异乡殁,若为慈母闻。 青春成大夜,新雨坏孤坟。 应作芝兰出,泉台月桂分。