送 sòng 林 lín 宽 kuān 下 xià 第 dì 东 dōng 归 guī - - 黄 huáng 滔 tāo
为 wèi 君 jūn 惆 chóu 怅 chàng 惜 xī 离 lí 京 jīng , , 年 nián 少 shào 无 wú 人 rén 有 yǒu 屈 qū 名 míng 。 。
积 jī 雪 xuě 未 wèi 开 kāi 移 yí 发 fā 日 rì , , 鸣 míng 蝉 chán 初 chū 急 jí 说 shuō 来 lái 程 chéng 。 。
楚 chǔ 天 tiān 去 qù 路 lù 过 guò 飞 fēi 雁 yàn , , 灞 bà 岸 àn 归 guī 尘 chén 触 chù 锁 suǒ 城 chéng 。 。
又 yòu 得 dé 新 xīn 诗 shī 几 jǐ 章 zhāng 别 bié , , 烟 yān 村 cūn 竹 zhú 径 jìng 海 hǎi 涛 tāo 声 shēng 。 。
送林宽下第东归。唐代。黄滔。为君惆怅惜离京,年少无人有屈名。 积雪未开移发日,鸣蝉初急说来程。 楚天去路过飞雁,灞岸归尘触锁城。 又得新诗几章别,烟村竹径海涛声。