桃 táo 源 yuán 忆 yì 故 gù 人 rén 美 měi 人 rén 插 chā 梅 méi 花 huā ( ( 壬 rén 午 wǔ ) ) - - 单 dān 恂 xún
一 yī 枝 zhī 玉 yù 蝶 dié 香 xiāng 犹 yóu 吝 lìn 。 。 漏 lòu 得 dé 些 xiē 些 xiē 花 huā 信 xìn 。 。
蚤 zǎo 被 bèi 双 shuāng 鬟 huán 偷 tōu 认 rèn 。 。 拗 ǎo 上 shàng 金 jīn 钗 chāi 鬓 bìn 。 。
额 é 黄 huáng 涂 tú 了 le 眉 méi 初 chū 晕 yūn 。 。 掀 xiān 却 què 虾 xiā 须 xū 低 dī 问 wèn 。 。
可 kě 又 yòu 无 wú 端 duān 春 chūn 近 jìn 。 。 翠 cuì 羽 yǔ 啼 tí 新 xīn 恨 hèn 。 。
桃源忆故人 美人插梅花(壬午)。明代。单恂。一枝玉蝶香犹吝。漏得些些花信。 蚤被双鬟偷认。拗上金钗鬓。 额黄涂了眉初晕。掀却虾须低问。 可又无端春近。翠羽啼新恨。