太 tài 平 píng 时 shí - - 杨 yáng 宛 wǎn
袅 niǎo 袅 niǎo 疏 shū 枝 zhī 带 dài 露 lù 轻 qīng , , 隔 gé 帘 lián 棂 líng , , 丝 sī 丝 sī 牵 qiān 缀 zhuì 别 bié 离 lí 情 qíng 。 。 最 zuì 难 nán 胜 shèng 。 。
幽 yōu 恨 hèn 只 zhǐ 凭 píng 羌 qiāng 管 guǎn 诉 sù , , 调 diào 凄 qī 清 qīng 。 。 临 lín 风 fēng 半 bàn 是 shì 断 duàn 肠 cháng 声 shēng 。 。 不 bù 堪 kān 听 tīng 。 。
太平时。明代。杨宛。袅袅疏枝带露轻,隔帘棂,丝丝牵缀别离情。最难胜。 幽恨只凭羌管诉,调凄清。临风半是断肠声。不堪听。