临 lín 江 jiāng 仙 xiān · · 春 chūn 情 qíng - - 钱 qián 光 guāng 绣 xiù
酒 jiǔ 国 guó 投 tóu 时 shí 辄 zhé 醉 zuì , , 砚 yàn 田 tián 荒 huāng 久 jiǔ 慵 yōng 耕 gēng 。 。 不 bù 堪 kān 落 luò 叶 yè 两 liǎng 三 sān 声 shēng 。 。 病 bìng 从 cóng 秋 qiū 后 hòu 减 jiǎn , , 愁 chóu 向 xiàng 雨 yǔ 中 zhōng 生 shēng 。 。
拊 fǔ 剑 jiàn 还 hái 歌 gē 白 bái 石 shí , , 焚 fén 香 xiāng 闲 xián 展 zhǎn 黄 huáng 庭 tíng 。 。 徘 pái 徊 huái 山 shān 寺 sì 又 yòu 钟 zhōng 鸣 míng 。 。 鸦 yā 啼 tí 归 guī 晓 xiǎo 树 shù , , 蛩 qióng 语 yǔ 伴 bàn 疏 shū 灯 dēng 。 。
临江仙 · 春情。明代。钱光绣。酒国投时辄醉,砚田荒久慵耕。不堪落叶两三声。病从秋后减,愁向雨中生。 拊剑还歌白石,焚香闲展黄庭。徘徊山寺又钟鸣。鸦啼归晓树,蛩语伴疏灯。